Chương XIV: TÔI LÀ BÀI THƠ TÌNH THƯƠNG CỦA THIÊN CHÚA VÀ CỦA CHÚA GIÊSU

§I. Bài thơ tình thương của Thiên Chúa.

-   Ở mỗi giây phút, Thiên Chúa tạo thành vũ trụ bằng tư tưởng của Ngài.

-   Ngài hiện diện nơi mỗi tạo vật bằng tính vô biên của Ngài và để bảo tồn nó, và cũng là để tỏ cho tôi thấy phần nào những vẻ tuyệt hảo đáng tôn thờ của Ngài.

-   Tôi cũng là một bài thơ tình thương của Ngài. Ngài yêu thương tôi dường nào !

-   Bài học về sự kết hiệp với Chúa và tín thác nơi Ngài.

-   Thiên Chúa cũng tưởng đến tôi trong lãnh vực siêu nhiên.

Mỗi giây phút, Thiên Chúa tạo thành vũ trụ bằng tư tưởng của Ngài. – Ai lại không có lần dừng chân ngắm những công trình kỳ diệu của Thiên Chúa toàn năng ? Có thể đó là cảnh núi sông hùng vĩ và tuyệt đẹp thình lình trải ra trước mắt ta... Có thể là những dãy núi phủ đầy tuyết, với những ngọn cao vút gần như chạm trời xanh... Có thể đó là đại dương bao la, mênh mông đến tận chân trời, với những đợt sóng ầm ì, như sôi sục đầy bọt, tiếp nối nhau trải dài trên bãi cát… Hoặc là lúc đêm thanh, nhìn lên trời thăm thẳm với muôn ngàn vì sao nhấp nhánh như muôn ngàn hạt kim cương tốt đẹp… Chúng ta đang say sưa mơ màng thì một tư tưởng thoáng qua tâm trí ta như một luồng chớp, khiến chúng ta nghĩ đến quyền năng vô cùng của Thiên Chúa. Và chúng ta kêu lên như tác giả của Thánh Vịnh : “Lạy Chúa, trời đất kể lại những kỳ công của Ngài” (Tv 18,2). Tất cả chúng ta đều đã có kinh nghiệm về những cảm hứng phấn khởi này. Tất cả chúng ta đều đã có lần cảm thấy quyền năng vô cùng của Thiên Chúa nơi vũ trụ vạn vật.

Chúng ta qúa quen với tư tưởng sáng tạo, nhưng chúng ta ít nghĩ đến tư tưởng bảo toàn, tức sự sáng tạo liên tục. Người ta thường hình dung việc Thiên Chúa sáng tạo như thể Ngài phán một lời, liền có vũ trụ vạn vật. Sau đó Ngài chỉ có việc điều khiển và cai quản cái vũ trụ đã hiện hữu này, và nó sẽ tự mình tiếp tục hiện hữu dưới quyền hành của Thiên Chúa.

Thật sự, việc bảo tồn vũ trụ là một sự sáng tạo liên tục, mỗi giây phút Thiên Chúa lại dùng quyền năng vô cùng của Ngài để tạo thành vũ trụ vạn vật, vì nếu để mặc nó, nó sẽ lập tức rơi lại vào hư vô. Có thể chúng ta biết điều này nhưng thường chúng ta có cảm nghĩ ngược lại : chúng ta thường hiểu Thiên Chúa như mẫu người chúng ta.

Nơi trần gian này, hành động của chúng ta đối với các sự vật rất là hạn chế và mau qua. Chúng ta tạo nên một đồ vật, chúng ta xây dựng một ngôi nhà: từ nay những sự vật này hiện hữu tự chúng, ở ngoài ta và độc lập đối với ta. Cùng lắm, chúng ta phải canh giữ chúng, bảo trì chúng. Nhiều người cũng nghĩ như thế về vũ trụ vạn vật : sau khi được Thiên Chúa sáng tạo, vũ trụ sẽ hiện hữu tự nó, sẽ tự mình đứng vững dưới sự quan phòng và điều hành của Chúa.

Sự thật thì Thiên Chúa sáng tạo vũ trụ từng giây phút. Ngài tạo thành nó không ngừng. Mỗi giây phút, Thiên Chúa luôn sáng tạo tỉ mỉ thế giới vạn vật làm nên vũ trụ này. Ngài tạo thành những vật vô cùng to lớn cũng như những vật vô cùng bé nhỏ. Nếu chúng ta nhìn vũ trụ vạn vật và công việc sáng tạo của Thiên Chúa theo cách này, chúng ta sẽ có một ý tưởng lành thánh và hữu ích dường nào ! Chúng ta sẽ thấy mình lệ thuộc vào Chúa hơn, nằm trong tay Ngài hơn. Chúng ta cũng dễ có tâm tình biết ơn và dễ tín thác trong tay Ngài, khi thấy mọi sự xung quanh ta đều chặt chẽ dưới quyền điều hành của Ngài. Nhất là chúng ta sẽ trọn vẹn sống tín thác một cách thanh thản trong bàn tay Cha chúng ta ở trên trời, đầy quyền năng và đầy tình thương.

Nhưng quyền năng vô cùng và uy linh của Thiên Chúa càng nổi bật hơn, khiến chúng ta yêu mến tôn thờ hơn, nếu chúng ta nhớ rằng Ngài đã sáng tạo muôn ngàn thế giới đó chỉ bằng một tư tưởng của Ngài, một tư tưởng yêu thương. Thiên Chúa nghĩ tưởng và yêu thương muôn loài muôn vật, và chính tư tưởng đó đã ban hiện hữu cho muôn loài muôn vật. Ngài nghĩ tưởng đến các hoa cỏ ngoài đồng, và những bông hoa vạn sắc trên các núi đồi, ở nơi các thung lũng, và tư tưởng đó của Ngài đã ban hiện hữu cho chúng. Ngài đã nghĩ tưởng đến mỗi loài hoa, dầu là những loài nhỏ mọn nhất, với tất cả các mầu sắc và những dị chủng của chúng, với từng chi tiết của các đài hoa, cánh hoa, nhị hoa v.v… Ngài đã âu yếm nghĩ tưởng tới những con sâu bọ và côn trùng li ti, cũng như Ngài đã âu yếm nghĩ tưởng tới những loài thú hùng mạnh như voi, sư tử và hùm beo. Tư tưởng của Ngài đã tạo thành chúng, ban cho chúng hiện hữu và môi trường sinh hoạt. Tư tưởng của Ngài đã sáng tạo nên loài sơn dương nhảy nhót trên những đỉnh núi cao chót vót, phủ đầy tuyết ngàn năm, cũng như muôn ngàn loài cá nơi các sông biển và các đại dương. Toàn thể vũ trụ bao la cùng với muôn loài muôn vật trong đó là sản phẩm của tư tưởng Ngài. Thiên Chúa nghĩ tưởng vũ trụ, và vũ trụ đã hiện hữu trước mặt Ngài.

Ôi ! Uy quyền vô cùng cao cả của Thiên Chúa chúng ta ! Lạy Chúa loài người chúng con chỉ là hư vô trước mặt Chúa. Không có so sánh nào có thể tưởng được, giữa tư tưởng của Chúa và tư tưởng của chúng con. Trước mặt Chúa, những bậc thông thái nhất và những nhà khoa học vĩ đại nhất loài người cũng không khác gì người ngu si đần độn. Họ sáng tạo được gì đâu ? Họ chỉ nhào nặn lại những sự vật mà Chúa đã sáng tạo nên. Họ giống như những họa sĩ tài giỏi, họa lại trên tấm vải của trí tưởng tượng họ những điều kỳ diệu, những cảnh vật làm say mê lòng người. Họ cũng giống như những thi sĩ đại tài sáng tác nên những vần thơ, với những cảnh vật hùng vĩ, và những diễn biến kinh thiên động địa. Nhưng tất cả chỉ là tưởng tượng, không có thật, không hiện hữu. Tư tưởng của loài người không có chi giống tư tưởng sáng tạo và toàn năng của Thiên Chúa.

Vâng, lạy Chúa, chỉ có tư tưởng của Chúa có sức sáng tạo, chỉ tư tưởng của Ngài tạo thành vũ trụ vạn vật. Với tư tưởng đầy yêu thương của Ngài, Ngài đã gọi chúng và ban cho chúng được hiện hữu. Chúa đã nghĩ tưởng và âu yếm gọi tới hiện hữu muôn triệu các ngôi sao trên trời, mà thật ra đó là muôn triệu những mặt trời đang chiếu sáng nơi muôn triệu thiên hà trong vũ trụ bao la. Chúa nghĩ tưởng muôn loài muôn vật trong vũ trụ, và chúng hiện hữu như ý Chúa muốn. Vâng, lạy Chúa, vũ trụ vạn vật là thành qủa của tư tưởng sáng tạo của Ngài, một tư tưởng toàn năng và đầy yêu thương. Ôi tư tưởng toàn năng và cao cả ! Ôi tư tưởng đáng tôn thờ ! Chúng con chỉ biết phủ phục trước uy quyền toàn năng và đầy yêu thương của Chúa.

Thiên Chúa hiện diện trong mỗi tạo vật, để bảo tồn nó và để tỏ bày cho ta thấy một vài vẻ tuyệt hảo của Ngài.– Nhưng còn một điều kỳ diệu hơn, đáng suy gẫm hơn mà lại ít được hiểu biết. Đó là việc uy linh toàn năng của Thiên Chúa, tư tưởng toàn năng và đầy yêu thương của Chúa sáng tạo nên muôn loài muôn vật, ban cho chúng hiện hữu, nhưng không rời bỏ những tạo vật bé nhỏ và yếu ớt của Ngài, vì nếu không có sức trợ lực của Ngài, nếu không được Ngài bảo tồn, chúng sẽ lại rơi vào hư vô. Mỗi vật thọ tạo có sự hiện hữu của nó, nhưng sự hiện hữu của chúng hoàn toàn lệ thuộc vào quyền năng sáng tạo của Thiên Chúa. Tư tưởng và sự khôn ngoan vô cùng của Ngài vẫn luôn hiện diện nơi mỗi tạo vật. Tư tưởng và tình thương của Chúa thấm nhuần tất cả bản thể của mỗi tạo vật. Mỗi tạo vật đều nhờ Ngài mà có và hiện hữu : Thiên Chúa vừa nội tại nơi vạn vật, vừa tuyệt đối siêu việt trên muôn vật muôn loài. Vạn vật luôn ở trong tư tưởng đầy uy quyền và đầy yêu thương của Ngài. Mỗi vật thọ tạo, bé nhỏ và yếu ớt, hoặc khổng lồ và dũng mãnh, đều được coi như nhà Tạm, nơi Chúa ẩn mình để chờ đợi chúng ta đến tôn thờ và yêu mến Ngài.

Đáng tiếc thay ! Rất ít người nghĩ đến điều này. Rất ít người ý thức về chân lý này. Lạy Chúa,Chúa không xa rời các tạo vật của Ngài, các công trình của Ngài. Chúa hiện diện nơi mọi tạo vật mà Chúa đã sáng tạo. Những bông hồng xinh tươi và tốt đẹp một cách lộng lẫy này : chúng vừa che khuất, vừa tỏ lộ Chúa. Chúa hiện diện nơi chúng, và có vẻ như Chúa nói với con rằng : “Con ơi ! Con xem Cha thương con dường nào ! Cha làm nên bông hồng xinh tươi này vì con. Cha luôn ở trong bông hồng này, và Cha nghĩ đến con. Cha tạo thành bông hồng thơm tho và xinh đẹp cho con vui, và để con nhớ đến Cha.” Rồi con ong vừa bay đến để hút nhụy của bông hồng : nó cũng vừa che khuất vừa tỏ bày Cha cho chúng con. Tư tưởng đầy quyền năng và tình thương của Thiên Chúa hiện diện trong con ong này, và trong bản năng kỳ diệu của nó, khiến nó làm nên mật ong ngọt ngào cho loài người hưởng thụ.

Được nhìn với tinh thần đức tin như thế, vũ trụ sẽ xuất hiện hoàn toàn đổi mới. Có thể nói một chiếc đũa thần đã biến đổi vũ trụ, mang đến cho nó một ánh sáng thần linh... Nó không còn là vũ trụ tầm thường của mọi khi nữa. Nó đã được biến đổi. Vũ trụ nay đã trở nên như đền thánh của Đấng tối cao. Vũ trụ vạn vật đầy sự hiện diện uy quyền và yêu thương của Chúa. Mọi vật đều nói lên quyền năng của Ngài. Có thể thấy vũ trụ vạn vật như miếng bọt biển, một miếng xốp chìm trong đại dương là tư tưởng đầy quyền năng và tình thương của Thiên Chúa...

Ồ ! Bây giờ mọi sự xung quanh tôi đều trở nên tốt đẹp, trong sạch, kỳ diệu ! Mọi sự đều là kỳ công của Thiên Chúa ! Tất cả mọi sự đều xuất phát từ Thiên Chúa là nguồn mạch mọi sự tốt lành. Không có gì là bất toàn, không có gì là hư hỏng. Bây giờ tôi mới hiểu tại sao một số các thánh đã trịnh trọng cúi xuống hôn lên những bông hoa : các ngài muốn hôn Thiên Chúa hiện diện nơi những bông hoa đó. Và tôi đã hiểu tại sao thánh Phaolô thánh giá đã nói với vạn vật : “Thôi im đi, im đi ! Tôi hiểu rồi. Tôi không cầm mình được nữa. Tôi không thể chịu nữa những lời các bạn nói với tôi về tình thương của Chúa”.

Đây chính là tư tưởng có thể an ủi những linh hồn khao khát được gặp Chúa ở nơi lưu đày này. Thiên Chúa mà tôi hết lòng mến yêu, tôi hằng nghĩ tưởng tới, và khát khao nhìn thấy, nhưng tôi cũng biết là không thể nhìn thấy ở đời này, vậy mà Ngài lại đang hiện diện khắp đây đó xung quanh tôi. Vâng, Ngài đang vây bọc tôi, Ngài hiện diện nơi mọi vật xung quanh tôi, nơi những bông hoa, nơi những trái cây, nơi những con chim đang nhảy nhót trên cây kia, và cả nơi những con kiến đang bò dưới đất trước mặt tôi. Chúa yêu thương tôi vô cùng, Ngài tạo thành mọi sự vì yêu thương loài người chúng ta. Ngài vô hình, Ngài ẩn mình trong vũ trụ vạn vật, nhưng sự hiện diện của Ngài cũng rất tỏ tường cho những ai biết nhìn muôn loài muôn vật với con mắt của đức tin. Nhưng dầu sao, Ngài vẫn ẩn hơn là hiện cho tới ngày con mắt linh hồn tôi mở ra, và tôi được mặt đối mặt Ngài trên trời...

 Tôi cũng là bài thơ tình thương của Thiên Chúa : Ngài yêu thương tôi dường nào !
Bài học kết hiệp và tín thác
.– Tôi đã quên rằng tôi ở trong bức họa vĩ đại của vũ trụ, do tư tưởng của Thiên Chúa tác tạo nên. Tôi à ? Tôi là gì ? Ồ, tôi cũng luôn ở trong tư tưởng của Thiên Chúa, luôn được Ngài ấp ủ. Thiên Chúa luôn ở trong tôi, Ngài luôn nghĩ tưởng đến tôi một cách đầy yêu thương. Hoạt động đầy tình thương của Ngài ban hiện hữu cho tôi và làm cho tôi sống. Nhờ tư tưởng của Ngài tôi hiện hữu, tôi ngủ, tôi suy tưởng, tôi cầu nguyện, tôi yêu mến. Nhờ tư tưởng của Ngài, tôi làm việc và tôi lớn lên. Tôi là một tư tưởng của Ngài. Hơn bất cứ sự vật nào khác, tôi là tư tưởng của Ngài, là bài thơ tình thương của Ngài, là sản phẩm của trí khôn ngoan vô cùng của Ngài. Mỗi giây phút, tôi là một cái gì đó của tư tưởng vô cùng quyền năng và yêu thương của Ngài.

Ôi ! Chúa nghĩ tưởng đến tôi ! Ngài nghĩ đến tôi với biết bao tình thương ! Ôi, tư tưởng mến yêu đã tác tạo nên tôi, đã sinh ra tôi. “Trong Ngài chúng ta sống, chúng ta hoạt động và hiện hữu” (Cv 17,28). Đó là lý do rất tốt để tôi luôn sống kết hiệp với Ngài, luôn nhớ mình ở trước mặt Ngài, đừng bao giờ để tâm theo đuổi một sự vật nào khác, nhưng luôn say mến qùi dưới chân Ngài như chị Maria thành Bêtania xưa.

Như vậy, này tôi thấy mình đã được biến đổi. Phải chăng chính bản thân tôi là tư tưởng của Thiên Chúa, là sản phẩm của tư tưởng Ngài ? Tôi tốt đẹp bằng chính sự tốt đẹp thần linh của Chúa, được ánh sáng muôn đời của Ngài chiếu soi và làm cho trở nên xinh đẹp. Nhưng ở đời này, tôi không bao giờ hiểu được sự tốt đẹp này. Tuy vậy tôi tin tôi là sự tốt đẹp xuất phát từ sự tốt đẹp vô cùng của Chúa, xuất phát từ tư tưởng thần linh của Ngài.

Đáng tiếc thay và đáng buồn thay ! Tôi là một tấm gương phản ảnh vẻ tốt đẹp vô cùng của Chúa, nhưng là một tấm gương qúa mờ ! Tôi là một biểu lộ của tư tưởng Thiên Chúa, nhưng tôi là một biểu lộ không tinh tuyền ! Các con vật, các bông hoa, các loài cây, vạn vật chung quanh tôi là những vật không có lý trí, chúng thực hiện tư tưởng của Chúa cách tuyệt hảo, trọn vẹn theo thánh ý Ngài, không chống lại chút nào. Còn tôi thì không vậy, tôi phải thành thực thú nhận như thế. Đối với sự sống vật chất của tôi, sự sống thực vật và động vật của tôi, tôi thực hiện đầy đủ và trọn vẹn tư tưởng của Thiên Chúa. Nhưng Thiên Chúa cũng nghĩ tưởng đến tôi như một con người, nghĩa là một con vật có lý trí. Ngài dành cho tôi sự tự do là biệt hiệu của con người. Và đây là chỗ huyền nhiệm và cao qúi của con người. Nhưng đây cũng là chỗ tôi có thể tự gây tai họa cho mình, bằng cách dùng sự tự do của mình để đi trệch ra khỏi tư tưởng đầy yêu thương của Chúa. Tôi có thể đi đúng theo tư tưởng của Chúa, theo sự hướng dẫn của Ngài. Nhưng tôi cũng có thể rút mình ra khỏi sự hướng dẫn của ơn soi sáng của Ngài, để đi theo một hướng khác. Như một mầu sơn xấu, tôi có thể không theo ngón tay của người hoạ sĩ. Như một miếng cẩm thạch xấu, tôi chống lại bàn tay của người nghệ sĩ. Tuy nhiên, theo lòng nhân từ vô hạn và sự nhẫn nại vô cùng của Ngài, mỗi lúc Thiên Chúa vẫn sửa dạy tôi, tái tạo tôi. Ngài vẫn nghĩ tưởng đến tôi, cả trong việc tôi sử dụng không tốt sự tự do của tôi, và Ngài tiếp tục tạo thành tôi theo tình thương và sự khôn ngoan vô cùng của Ngài.

Có thể chúng ta đã xem thấy người thợ thổi thủy tinh nghệ thuật : dưới những ngón tay khéo léo của anh ta, khối thuỷ tinh lỏng sền sệt kia biến thành một chiếc bình xinh đẹp, với bao nhiêu là mầu sắc lạ lùng. Người thợ đó đã thực hiện tư tưởng của mình. Một cách vất vả, người đó bắt chước Hóa công một cách nào đó, nhưng Thiên Chúa tạo thành vũ trụ vạn vật bằng chính tư tưởng của Ngài, không có hành động nào khác. Tiếp tục nhìn người thợ thổi thủy tinh, ta thấy đôi khi chất liệu không tốt, đồ vật người đó muốn tạo thành đã không thành : vì chất liệu xấu, chiếc bình đã nổ tung trước khi thành hình, hoặc thành những chiếc bình xấu xí. Người thợ lại bỏ vào lò nấu lại, rồi lại cố gắng thực hiện.

Ôi ! Các vật xung quanh tôi xinh đẹp dường nào! Chúng là thành quả của tư tưởng Thiên Chúa. Những thành qủa này thực hiện đúng theo tư tưởng của Thiên Chúa. Những sản phẩm này làm Thiên Chúa hài lòng, vì chúng là hình ảnh hết sức trung thành của tư tưởng đầy quyền năng và tình thương của Ngài. Cho nên đôi khi người ta đâm ra ước ao được như chúng và có thể người ta thầm nghĩ : “Ước gì tôi là một bông hoa, để chỉ là tư tưởng của Thiên Chúa và trọn vẹn là tư tưởng của Ngài”.

Bây giờ tôi đã hiểu biết hơn về hành động đầy tình thương và quyền năng vô cùng của Thiên Chúa, tôi có tin tưởng hơn và tín thác trọn vẹn cho hành động thần linh của Ngài không ? Tôi có biết kính phục và mến yêu vâng theo những ơn soi sáng của Chúa không ? Tôi có cố gắng cộng tác và kết hiệp với mọi hành vi của Chúa không ? Nhất là tôi sẽ hết sức cố gắng tránh mọi sự cưỡng lại ơn soi sáng, tránh mọi tội lỗi, dầu hết sức nhỏ mọn, để đừng phá hỏng chương trình của Chúa ở trong tôi.

Hơn bất cứ tạo vật nào khác, là con người, tôi đã hiểu mình là thành qủa của tư tưởng đầy quyền năng và tình thương của Thiên Chúa, cho nên tôi sẽ mở rộng tâm hồn để đón nhận tình thương của Chúa, và sẽ sống trọn vẹn tín thác nơi hành động đầy tình thương và thương xót của Ngài.

Nếu chúng ta biết nhìn vũ trụ vạn vật với con mắt đức tin, chúng ta sẽ thấy chúng là sự thực hiện tư tưởng của Ngài. Ngài đã tạo thành chúng bằng tư tưởng đầy uy quyền của Ngài. Chúng ta thấy vạn vật rất dễ thương, rất xinh đẹp. Mà thật sự vạn vật xinh đẹp và dễ thương, vì chúng là tác phẩm của tư tưởng đầy tình thương của Thiên Chúa. Các hoạ sĩ, các nhà điêu khắc, các nhạc sĩ, các thi sĩ đều say sưa nhìn ngắm những tác phẩm nghệ thuật mà họ đã thực hiện được. Thiên Chúa cũng vui sướng nhìn ngắm vũ trụ vạn vật xinh tươi mà Ngài đã sáng tạo. “Thiên Chúa nhìn xem vạn vật Ngài đã tác thành và thấy chúng rất là tốt đẹp” (St 1,31).

Thiên Chúa là người nghệ sĩ tuyệt hảo, Ngài chẳng qúi mến và yêu thương những kỳ công Ngài đã thực hiện sao ? Ngài yêu thương vạn vật và từng sự vật Ngài đã tác thành. Ngài yêu thương chúng bằng một tình thương vượt qúa sức hiểu biết của chúng ta. Ngài soi mình trên chúng và hài lòng vì chúng phản ảnh vẻ tốt lành của Ngài. Đúng thế, chúng phản ảnh vẻ đẹp, sự khôn ngoan, vẻ dễ thương và quyền năng của Ngài. Ngài yêu thích tất cả mọi lời của bài thơ vũ trụ của Ngài. Ngài yêu thích tất cả mọi nốt nhạc của bản giao hưởng kỳ diệu là lịch sử thế giới đang diễn ra dưới sự điều khiển của Ngài. Ngài yêu thương vũ trụ vạn vật, và yêu thương lắm, yêu thương với tình thương mà Ngài tự yêu mến mình và yêu thương mọi vật do tay Ngài tác thành. Sách Thánh nói : “Thiên Chúa yêu thương tất cả mọi công trình của tay Ngài”.

Nhưng nếu Thiên Chúa yêu thương các công trình của Ngài, các công trình được coi là thần linh vì do bàn tay Ngài làm nên, thì Ngài đặc biệt yêu thương con người là kỳ công kiệt tác của Ngài. Hơn bất cứ loài thọ tạo nào khác, con người nói lên cách đầy đủ nhất về quyền năng và tình thương của Đấng Tạo Hóa. Linh hồn con người là hình ảnh gần gũi nhất và trung thực nhất của tính thiêng liêng và hằng hữu của Thiên Chúa. Bởi vậy Thánh Kinh đã có lời rằng : “ Vui sướng của Ta là ở với con cái loài người” (Cn 8,31). Ai nói lên được tình thương khiến Ngài nhìn theo tôi đêm ngày ? Làm sao hiểu được tình thương bao la Ngài dành cho tôi là hình ảnh bé nhỏ của Ngài ? Ôi ! Nếu tôi hiểu được phần nào tình thương Ngài dành cho tôi, vì tôi là hình ảnh của Ngài và được Ngài nhận làm con, thì tâm hồn tôi sẽ tràn ngập mến thương, tràn ngập bình an và tràn ngập tín thác. Khi đó tôi sẽ không còn thấy mình là một tạo vật xấu xí, đầy những tội lỗi và khốn nạn, cho nên nhiều lúc, mặc dầu tự ái, tôi cũng thấy mình sao mà đáng chán ghét thế. Trái lại, dầu nhận biết mình còn nhiều sự khốn nạn, tôi sẽ thấy mình là con của Thiên Chúa, là đứa con của tư tưởng đầy quyền uy và tình thương của Thiên Chúa, và như vậy tôi là viên ngọc qúi của công trình sáng tạo của Ngài. Tôi sẽ cảm thấy mình là đối tượng của tình thương bao la của Thiên Chúa : Ngài không bao giờ rời xa công trình qúi yêu của Ngài. Ngài cảm thấy vui sướng được ngự trị trong linh hồn nó.

Chắc chắn các tội lỗi của tôi rất đáng ghét, nhất là trước mắt của Thiên Chúa. Những sự khốn nạn về luân lý của tôi cũng rất là xấu xa. Nhưng sự pha trộn những vẻ đẹp thần linh mà Chúa tạo nên trong tôi, cùng với những sự gớm ghét mà tôi tạo nên do việc không sử dụng tốt sự tự do của tôi, đã không ảnh hưởng gì đến tình thương Chúa dành cho tôi. Trái lại Ngài càng thương hại tôi, một sự cảm thương mà ta chỉ thấy nơi Thiên Chúa vô cùng nhân hậu và thương xót. Đó là một sự thương hại vô cùng nhân từ, khiến tôi càng thêm tín thác nơi Ngài.

Ôi, lạy Thiên Chúa của con, trước đây con ít biết mình qúa ! Chưa bao giờ con tự nhìn mình dưới ánh sáng thần linh này. Xin Chúa làm cho con hiểu mỗi ngày mỗi thấm thía hơn ý nghĩa của sự là một vật thọ tạo của Chúa. Xin cho con được hiểu như các thánh, hoặc chỉ một phần như các thánh, về tình thương Chúa dành cho các tạo vật của Ngài, tức là các công trình của Ngài. Ôi ! Nếu con chỉ hiểu được một phần như các thánh về tình thương Chúa dành cho con người, Chúa dành cho con đây, chắc một luồng ánh sáng diệu huyền và mạnh mẽ sẽ chiếu dọi vào linh hồn con và biến đổi con người con !

Các thánh và những linh hồn trong sạch và sốt mến thường được Chúa ban ơn không những cảm nghiệm thấy Chúa hiện diện ở trong họ, mà còn cảm thấy Chúa hành động ở trong họ nữa. Đôi khi họ cảm thấy, sung sướng cảm thấy mình là tạo vật hình thành dưới bàn tay thần linh của Chúa. Ôi cảm nghiệm diễm phúc khôn tả ! Nếu nhận thức về sự hiện diện và hành động của Chúa ở trong ta đã làm cho chúng ta được an ủi và trở nên mạnh mẽ tín thác, thì cảm nghiệm thần bí này sẽ giúp ta tiến tới trên đường nên thánh dường nào ! Khi đó linh hồn sẽ chỉ có một ước nguyện là ra khỏi bản thân mình để hiến toàn thân cho Thiên Chúa toàn năng, toàn thiện và đầy lòng yêu thương, để Ngài tác tạo ta theo tư tưởng đầy khôn ngoan và yêu thương của Ngài.

Chúa cũng nghĩ tưởng tôi trong lãnh vực siêu nhiên.– Có thể lên cao hơn nữa chăng ? Xem ra không thể. Tuy nhiên vẫn còn một bậc phải leo lên. Sự cao trọng của con người còn lớn hơn thế. Trên đây chúng ta mới chỉ xét đến con người như kỳ công kiệt tác của Thiên Chúa trong vũ trụ vạn vật, trong lĩnh vực tự nhiên. Nhưng Thiên Chúa còn nghĩ tưởng và sáng tạo con người trong lãnh vực siêu nhiên nữa. Trong lãnh vực tự nhiên, ta đã thấy mọi vật đều là thành qủa và biểu hiệu của tư tưởng Ngài. Mọi vật đều nói lên quyền năng và tình thương của Ngài. Nhưng đó chỉ là một biểu hiệu xa xôi của Thiên Chúa. Đó là tư tưởng của Thiên Chúa, nhưng thuộc một lãnh vực rất thấp của Ngài. Chúng ta là tư tưởng của Thiên Chúa, giống hình ảnh Ngài, nhưng là những hình ảnh trong bóng tối, thiếu hẳn những mầu sắc xinh đẹp thần linh của Ngài.

Với ân sủng thánh hóa và các nhân đức siêu nhiên đi kèm, rồi với những ân sủng hành động để nuôi dưỡng sự sống siêu nhiên, Thiên Chúa đã nghĩ tưởng và tác thành con người một cách vô cùng cao quí hơn. Ở đây, chúng ta cũng là hoa trái của tư tưởng thần linh, nhưng là trong chính lãnh vực thần linh của Chúa. Thiên Chúa nghĩ tưởng và tạo thành chúng ta, không như những tôi mọi, nhưng như những nghĩa tử của Chúa, những người con của Ngài, đáng được cùng Ngài hưởng vinh phúc muôn đời. Ngài nghĩ tưởng chúng ta có sự sống thần linh của Ngài, với vẻ đẹp của những con cái Chúa: linh hồn ta, với những tài năng của tâm trí tự nhiên, được coi là báu vật trong vũ trụ, nhưng không là gì hết so với chức phẩm là con cái Chúa. Sự sống siêu nhiên làm cho con người vượt lên cao, cách xa vạn vật trong vũ trụ muôn trùng. Đây là một sự cách xa vượt bậc.

Vẻ đẹp kỳ diệu mà ân sủng thánh hóa mang lại cho linh hồn ta, làm cho nó trở thành nghĩa tử của Thiên Chúa, chính là một tước hiệu mới để Thiên Chúa yêu thương ta vô cùng, và để ta sống tín thác nơi Ngài. Nếu Thiên Chúa yêu thương mỗi tạo vật của Ngài, vì chúng là những tư tưởng của Ngài, dầu chúng vô tri vô giác, và nếu Ngài yêu thương con người, vì nó là kỳ công kiệt tác trong việc sáng tạo của Ngài, dầu nó chưa được Ngài ban cho ơn thánh hóa để trở thành nghĩa tử của Ngài, thì phương chi Ngài sẽ hết lòng yêu dấu và chăm lo cho con người khi nó đã trở thành con cái Ngài trong ân sủng. Ngài âu yếm và chăm lo cho các linh hồn sống trong ân sủng, vì đời sống trong ân sủng là sự sống Thần Linh, sự sống mà Thiên Chúa chia sẻ cho con người. Sự sống trong ân sủng là khởi đầu cuộc sống vĩnh cửu trên trời.

Thiên Chúa âu yếm nhìn các linh hồn này như những người con của Ngài, những kitô khác, những kẻ được thừa hưởng nước trời. Ngài yêu quí mỗi linh hồn này hơn cả vũ trụ vạn vật, vì các linh hồn này sẽ được yêu mến và ca tụng Ngài muôn đời. Cho nên Ngài luôn sẵn sàng làm mọi sự để cứu vớt họ khỏi tội lỗi, để an toàn đưa họ về quê trời.

Có thể đôi khi tôi cảm thấy như mình chiến đấu một mình trên con đường nên thánh. Có thể tôi sẽ nhiều lần có cảm tưởng rõ rệt là mình hành động đơn độc, Thiên Chúa không trợ lực tôi trong những lúc gian nguy, trong những khi tôi vất vả nỗ lực. Xem ra như Thiên Chúa hẹp hòi, không sẵn sàng ban ơn giúp sức cho tôi. Chính những lúc đó, tôi phải nghĩ đến tình thương khôn tả Ngài dành cho tôi, tạo vật bé nhỏ đã được Ngài yêu thương nâng lên làm con của Ngài trong cuộc sống siêu nhiên. Tư tưởng này sẽ giúp tôi lấy lại sự bình an và niềm tín thác cho linh hồn rối bời của tôi, và nhắc cho tôi ý thức rằng tôi là con yêu dấu của Chúa, được Ngài yêu thương và chăm lo hết tình.

§II. - Tôi cũng là bài thơ tình yêu của Chúa Giêsu: trong tôi và nhờ tôi, Chúa Giêsu tỏ bày lòng mến yêu Cha Ngài.

-   Và Chúa Cha yêu thương đáp lại tôi dường nào ! Linh hồn tôi phải vui mừng và tín thác dường nào !

Tôi cũng là bài thơ tình yêu của Chúa Giêsu : Trong tôi và nhờ tôi, Chúa Giêsu tỏ bày lòng mến yêu Cha Ngài.– Trên đây, chúng ta mới chỉ nói về linh hồn con người, xét như nó được nghĩ tưởng và tạo thành bởi Thiên Chúa Ba Ngôi. Bây giờ phải nói mấy lời về linh hồn ta, xét như nó được nghĩ tưởng và tạo thành bởi Chúa Giêsu Kitô, Ngôi Lời làm người. Điều này sẽ càng làm rõ sự cao trọng của linh hồn ta và tình thương của Thiên Chúa dành cho nó.[1]

Cũng như do tư tưởng sáng tạo của Thiên Chúa mà tôi được tạo thành, thì cũng do tư tưởng đầy quyền năng và yêu thương của Chúa Giêsu Kitô mà tôi hiện hữu đây. Từng giây phút, Ngài nghĩ tưởng ra tôi. Tôi là thành phần của vũ trụ vạn vật, công trình bao la của tư tưởng Ngài dùng để tôn vinh Cha Ngài. Là Ngôi Hai Thiên Chúa, là Ngôi Lời Khôn ngoan vô cùng, Ngài nghĩ tưởng và ban sự hiện hữu cho tôi. Là Ngôi Lời làm người, Ngài là Chúa Cứu Thế và Đấng Cứu Chuộc loài người, Ngài là Alpha và Omêga, Ngài tôn vinh Cha Ngài, Ngài ban cho tôi sự sống siêu nhiên để trở thành con Thiên Chúa như Ngài, và để Ngài dùng tôi mà yêu mến và tôn vinh Cha Ngài. Vạn vật trong vũ trụ cũng như con người vẫn ở trong tay Ngài từ hồi nguyên thủy, và sẽ mãi mãi ở trong tay Ngài, để Ngài dùng làm phương tiện tôn vinh Cha Chí ái của Ngài. Vũ trụ vạn vật đã được tạo thành vì cùng đích này. Mỗi tạo vật là một lời trong bài thơ bao la này, đó cũng là bài thánh thi tình yêu mà Chúa Giêsu Kitô, Thiên Chúa làm người luôn hát lên để tỏ lòng mến yêu Cha Ngài. Nhất là con người và nhất là các chi thể mầu nhiệm của Nhiệm Thể Ngài, được kết hiệp với Ngài trong sự sống thần linh, là phần đặc sắc của bài thơ đó.

Vậy tôi, nhất là tôi cũng là bài thơ tình mến yêu của Chúa Giêsu, là sự tỏ bày của lòng mến yêu nồng nàn đó. Ngài dùng tôi từng giây phút để tỏ bày lòng mến yêu Cha Ngài trên mặt đất này bây giờ, cũng như xưa khi Ngài còn sống tại Nazareth. Tôi là một bông hoa sống động của lòng mến yêu… một bông hoa Ngài luôn luôn nghĩ tưởng và muốn cho hiện hữu để làm vui lòng Cha Ngài. Mỗi giây phút, nhờ tôi, Chúa Giêsu tự hiến thân cho Cha Ngài với biết bao yêu mến...

Là một tạo vật bé nhỏ, đầy những khuyết điểm, lại bị làm xấu đi bởi tội lỗi, tôi vẫn được Thiên Chúa cho là đẹp, bởi vì tôi là hình ảnh Chúa Giêsu, Con yêu dấu của Ngài. Tôi là sự bày tỏ không ngừng lòng mến yêu của Chúa Giêsu đối với Cha Ngài. Ý nghĩ này sẽ mang lại cho tôi một sự bình an khoái trá biết bao ! Và ý nghĩ này sẽ giúp trái tim tôi cởi mở, sống tín thác trong mến yêu và thanh thản. Mặc dầu những sự yếu đuối và những khiếm khuyết của tôi, tôi vẫn là biểu hiệu của lòng mến yêu bao la của Chúa Giêsu đối với Cha Ngài. Bởi vậy tôi tin rằng Chúa Cha yêu thương tôi lắm, vì tôi đã được biến đổi, được tắm gội trong ánh sáng và hồng ân của Chúa Giêsu.

Chúa Cha thương yêu lại tôi dường nào ! Tôi phải vui mừng và tín thác hết lòng.– Có thể đây là điều tôi chưa bao giờ nghĩ tới. Ồ! Không bao giờ tôi hiểu được Chúa Cha đã nhìn tôi cách âu yếm dường nào, bởi vì Ngài nhìn thấy nơi tôi Con Một chí ái của Ngài, đối tượng của tình mến thương vô cùng của Ngài. Ngài yêu thương như chỉ mình Thiên Chúa có thể yêu thương : Ngài yêu thương tôi vì tôi là sự bày tỏ lòng mến yêu của Chúa Giêsu Con Ngài đối với Ngài. Ngài yêu thích ngọn lửa mến yêu của Con Ngài ở trong tôi. Luôn luôn Ngài nhìn thấy Giêsu Con Ngài yêu mến Ngài ở trong tôi, và hiến thân cho Ngài ở trong tôi, và đáp lại, Ngài yêu thương Con Ngài ở trong tôi. Ngài thương yêu tôi, nghĩa là Ngài yêu thương Giêsu Con Ngài ở trong tôi, yêu thương vô cùng. Ngài nhìn thấy trong tôi tất cả mọi chi tiết của bài thơ tình yêu của Con Ngài. Ngài nhìn thấy máu và công nghiệp của Con Ngài mà tôi lãnh nhận nơi các bí tích, lễ hy sinh của Con Ngài mà tôi tham dự mọi ngày trong Thánh Lễ. Ngài nhìn thấy tất cả mọi ơn soi sáng, mọi ân sủng mà Chúa Giêsu đã dùng để thánh hóa tôi, hầu làm vinh danh Thiên Chúa. Tóm lại, bài thơ này nói lên tất cả hoạt động đầy yêu thương của Chúa Giêsu, để biến tôi thành đối tượng của tình thương Thiên Chúa.

Ôi, trước đây tôi biết mình qúa ít dường nào ! Tôi chưa nhận ra tất cả những gì là thần linh ở trong tôi. Tôi đã chỉ nhìn, hầu như chỉ nhìn thấy khía cạnh nhân bản ở trong tôi, nghĩa là phương diện con người, phương diện tự nhiên của tôi. Bởi vậy tôi đã thấy mình xấu xí, ích kỷ, chỉ đáng coi là đối tượng kinh tởm cho Thiên Chúa chí thánh. Cũng bởi vậy linh hồn tôi cảm thấy ngộp thở trong bầu không khí của sự mất tin tưởng và của sự sợ hãi lo âu.

Bây giờ tôi mới nhận ra mình một chút. Tôi thấy mình ở trong một bầu khí trong lành và đầy sức sống của tình thương Thiên Chúa, tình thương bao la mà, mặc dầu những sự khốn nạn của tôi, Ngài vẫn dành cho tôi, vì Chúa Giêsu, Con chí ái của Ngài, đang sống trong tôi.

Tôi thật là một tạo vật nhỏ bé diễm phúc ! Tôi vô cùng có phúc nhờ sự kết hiệp với Chúa Giêsu : chính nhờ sự kết hiệp này, nhờ sự Chúa Giêsu sống trong tôi, và tôn thờ yêu mến Chúa Cha ở trong tôi, nên Thiên Chúa nhìn xuống tôi như nhìn Con chí ái của Ngài. Bởi vậy dầu mây mù, dầu mưa to và gió bão của đời sống con người tôi, mặt trời của đức ái vô cùng của Thiên Chúa vẫn giãi ánh sáng dịu hiền của Ngài trên tôi. Thiên Chúa vẫn luôn yêu thương tôi trong tình thương vô cùng Ngài yêu thương Chúa Giêsu Con của Ngài.

Vậy hỡi linh hồn tôi, hãy sống tín thác, tín thác và luôn luôn tín thác, cả khi mọi sự xem ra đen tối, bởi vì mi không sống một mình. Dưới mắt Thiên Chúa, mi sống trong Chúa Giêsu và Chúa Giêsu sống trong mi. Ngài sống trong mi, hoạt động trong mi và nhờ mi mà yêu mến Cha Ngài. Như vậy Chúa Cha yêu thương mi, và Ngài sẵn sàng ban mọi ơn cho mi, để đáp lại lòng mến yêu mà Chúa Giêsu đã tỏ bày đối với Ngài ở trong mi, miễn là mi luôn sống kết hiệp mật thiết với Chúa Giêsu. Chúa Giêsu luôn luôn thờ lạy và yêu mến Cha Ngài ở trong mi, và cũng luôn luôn Chúa Cha đáp lại lòng mến yêu vô cùng của Con Ngài bằng cách ban nhiều ân sủng cho mi, để những nỗ lực của Chúa Giêsu trong việc thánh hóa mi được thành tựu.

Vậy, hỡi linh hồn tôi, hãy tin tưởng tín thác và nhất là hãy chăm lo bồi dưỡng sự kết hiệp với Chúa Giêsu. Hãy ngoan ngoãn vâng theo mọi ơn soi sáng của Ngài ! Đừng tìm kiếm niềm vui nào khác, đừng có lo toan nào khác ngoài việc chân thành cộng tác với hoạt động đầy yêu thương của Chúa Giêsu ở trong mi : Ngài sống ở trong mi để tôn thờ và yêu mến Cha Ngài.

Hãy tránh xa mọi tội lỗi, tránh xa các lỗi phạm cố tình. Tội lỗi và những thiếu sót của mi sẽ là những nốt nhạc ngang cung trong bản hòa tấu tình yêu của Chúa. Khi lỗi phạm như thế, mi từ chối cộng tác vào bản thánh thi mà Chúa Giêsu dâng lên Cha Ngài. Mi từ chối tôn vinh Thiên Chúa. Mi muốn tự tôn vinh mình, mi muốn yêu mình mà thôi ! Khi đó tâm tình mi chỉ là tiếng kêu đáng ghét của lòng tự ái…

Vậy mi hãy cảnh giác để tránh xa mọi tâm tình và mọi tư tưởng tự ái và ích kỷ. Hãy mặc lấy những tâm tình thánh thiện của Chúa Giêsu, hãy cộng tác với các hoạt động thần linh của Ngài. Không gì tốt đẹp hơn, không gì cao quí hơn, không gì hạnh phúc hơn sống kết hiệp với Chúa Giêsu, để Ngài chiếm đoạt trái tim ta và sống đầy đủ ở trong ta. Đời sống của ta sẽ là như cuộc sống trên trời.

Ước chi cuộc sống của tôi là ngọn lửa yêu mến của đức ái Chúa Giêsu ! Ước chi cuộc sống của tôi trở thành bài thánh thi Chúa Giêsu dùng để tôn vinh và yêu mến Cha Ngài ! Ước chi tôi luôn sống kết hiệp với Chúa Giêsu bằng việc vâng theo mọi ơn soi sáng của Ngài ! … Cuộc sống của tôi sẽ là an vui... bình an… và tín thác trọn vẹn !


 


[1] Kinh tin kính dạy rằng : “Tôi tin kính Chúa Giêsu Kitô là Con một Đức Chúa Cha... Nhờ Ngài mà muôn vật được tạo thành”. Những dòng sau đây phải được hiểu theo hướng này.